Chủ đề
CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐÃ GHÉ THĂM TRANG NHÀ. CHÚC QUÝ VỊ AN VUI VỚI PHÁP BẢO CAO QUÝ !
“Thời gian không mang đi của người ta tất cả mà mang đến cho ta biết bao điều ta không thể ngờ.”

Trời lại chuyển mùa, đã mười lăm năm trôi qua nhưng câu chuyện xảy ra năm xưa với Liên thì không bao giờ cô quên được.
Cha mẹ Liên được ông bà cho mảnh đất mà phía trước là ngã ba đường. Thời hoang sơ khi con đường chỉ có cát bay bụi lầy, chẳng ai ngó ngàng ham hố làm chi. Thế rồi xã hội phát triển, trí tuệ được khẳng định qua bằng cấp. Các trường Đại học ngày càng phát triển, số học sinh, sinh viên ngày càng đông, nhu cầu đất đai sở tại ngày càng hiếm hoi, đắt đỏ. Anh chị em đều khôn lớn, ai cũng lần lượt có đôi có lứa. Các cặp uyên ương đến lúc nồng nàn chín rộ. Rồi những đám cưới linh đình nối tiếp nhau. Năm ấy, trong đám cưới chị gái, Liên đã quen được một chàng sinh viên bạn anh rể. Tình yêu mặn nồng của họ đơm hoa kết trái. Vì không có đất, có nhà, quê ở đồng bằng Bắc Bộ xa lắc xa lơ, nên chấp nhận ở rể ở vùng đất vàng trên phố lớn, bất chấp mọi dị nghị đời thường theo lẽ tự nhiên. Và những đứa trẻ tuần tự ra đời, lớn dần theo tháng năm.
          Cuộc sống tưởng sẽ mãi yên bình ngờ đâu bao thăng trầm dâu bể ập đến. Liên mang trọng bệnh, những căn bệnh nan y khó chữa: u tử cung, viêm dạ dày, đại tràng mãn tính. Đời sống gia đình khó khăn túng bấn, để lo cho đàn con dại,  lo kiếm tiền chữa bệnh cho người vợ của mình, chàng rể lên đường đi xuất khẩu lao động sang châu Âu mong mỏi ăn nên làm ra giành tiền về cho vợ con như mong đợi. Nào ngờ chuyện tốt không thấy chỉ gặp toàn chuyện xui xẻo. Anh đã bị bọn cướp đánh cho lê lết vì dám chống lại chúng. Liên đã bệnh nặng càng nặng thêm, cuộc đời trớ trêu cay đắng, cứ xoay bên này xoáy bên kia, tưởng chừng không bao giờ gượng dậy được.

          Nghe lời những người hàng xóm, Liên cũng theo họ đến chùa, ăn chay, lạy Phật. Mỗi lần đến chùa, nàng dâng cây hương như dâng trái tim khô héo vì khổ hạnh trần gian, rồi nàng được nghe quý sư thuyết giảng nào là “đời vô thường, khổ, không, vô ngã” nào là hãy tập làm bạn va chấp nhận những gì mình đang thọ nhận”… Nàng như tìm được những phút giây thanh thản, bình yên trong tâm hồn. Nàng thuộc dần các bài Kinh tụng Phật và lời pháp nhủ của quý sư mỗi lần thuyết giảng cứ vang mãi trong tiềm thức và rồi nàng đứng lên sau mỗi lần quỵ ngã.
          Thời gian không mang đi của người ta tất cả mà mang đến cho ta biết bao điều ta không thể ngờ. Bằng sự nỗ lực phấn đấu với niềm tin tưởng vào những điều tốt đẹp sẽ đến với những ai có nghị lực, kiên trì vượt khó vươn lên Liên cùng với sự giúp đỡ từ phía mọi người trong gia đình làm Liên cảm thấy mình có thêm sức mạnh. Chồng nàng được cứu giúp, làm việc trở lại, có tiền gởi về nuôi vợ con, bệnh của nàng cũng thuyên giảm rất nhiều.
          Nàng vẫn đều đặn mặc áo lam lên chùa lễ Phật nghe pháp với tâm đầy hỷ lạc. Khi gặp bạn bè  hỏi đến gia cảnh, nàng  trả lời: “Chắc nhờ ơn phật tổ Như Lai phổ độ hộ trì cứu giúp cho vợ chồng con cái được như ngày nay”. Nàng cười rồi niệm Nam mô A di đà Phật.
        Bây giờ, nhìn người phụ nữ đã trải qua bao thăng trầm, khổ cực, nay được đổi thay như một sự hồi sinh kì diệu, sống hạnh phúc bên chồng con thì ai cũng mừng cho Liên. Phải chăng đó là sự  nhiệm mầu của niềm tin trong cuộc sống?

 
Công Thành - Đăng trên Tuổi Trẻ Phật Việt - Một ấn phẩm của Vườn Tâm