Chủ đề
CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐÃ GHÉ THĂM TRANG NHÀ. CHÚC QUÝ VỊ AN VUI VỚI PHÁP BẢO CAO QUÝ !
Một lần, có một vị thiền sư tên là Bokuju có việc đi qua một ngôi làng nọ. Đột nhiên, có một kẻ lạ mặt ở đâu chạy tới cầm chiếc gậy đập vào đầu ông. Cú đập khá mạnh và bất ngờ, khiến cho ông ngã lăn ra đất. Kẻ tấn công ông nhìn thấy thế, vội vứt cả gậy và bỏ chạy.


Thiền sư Bokuju đứng dậy, phủi sạch bụi đất trên quần áo, rồi cầm cây gậy lên, sau đó đuổi theo người đàn ông kia. Vừa chạy, ông vừa gọi: "Này, anh kia, anh quên không cầm gậy này!".

Kẻ đã đánh thiền sư Bokuju vẫn không dừng lại. Song vị thiền sư vẫn kiên nhẫn đi theo anh ta, cho đến lúc bắt kịp, rồi đưa cho anh ta cây gậy. 

Nhận lấy cây gậy từ người đã bị mình đánh trước đó không lâu, người đàn ông vô cùng sững sờ, chẳng biết phải nói gì hay làm gì. Anh ta đứng đờ ra mất một lúc trên đường. 

Trong khi đó, hành động từ đầu đến cuối của vị thiền sư đã khiến những người đi đường quan sát được. Họ tỏ ra vô cùng hiếu kỳ, thậm chí là phẫn nộ thay cho ông. Chính vì thế, họ tập hợp lại thành một đám đông, định đòi lại công bằng cho thiền sư. 

Một người lên tiếng: "Thưa thiền sư, gã đàn ông đó vừa mới đánh ngài một cú rất mạnh, và ngài quyết định tha thứ cho hắn ta ư? Tại sao ngài không nói gì, lại còn trả cho hắn cây gậy? Vì sao chứ?"

Và câu trả lời của thiền sư khiến ai nấy đều kinh ngạc

Định quay người bỏ đi, nhưng khi nghe thấy tiếng người hỏi, thiền sư Bukuju lập tức quay lại và hỏi lại 1 câu: "Ta hỏi anh nhé, nếu anh đang đi trong rừng, bỗng một cành cây va quệt vào anh thì anh có đánh lại cái cây đó không?". 

Không những chưa được giải đáp, lại bị hỏi ngược lại 1 câu bất ngờ, người đàn ông nhất thời chưa biết đáp ra sao cho phải, đành ậm ừ: "Tất nhiên là không rồi, thưa thiền sư."

"Đó, vậy thì tình huống này cũng giống như vậy thôi", thiền sư Bokuju trả lời. 

"Nhưng đây là 2 trường hợp khác nhau, cái cây là vật vô tri vô giác, nó không biết suy nghĩ, hơn nữa, nó cũng không cố tình làm hại ngài", người đàn ông vẫn muốn tranh luận tiếp. 

"Đúng vậy, anh nói đúng rồi đấy, tuy nhiên, đối với ta, người thanh niên kia cũng không khác gì một cái cây trong rừng. Anh ta cũng không hề cố ý, có thể anh ta hiểu lầm ta chuyện gì đó nên mới ra tay, cũng có thể tâm trạng anh ta đang không được vui vẻ, và ta chỉ tình cờ gặp anh ta không đúng lúc mà thôi. Vậy chẳng phải ta nên cho qua, mọi chuyện không vui sẽ đều kết thúc, không phải ư?". 

Đám đông nghe thiền sư nói vậy thì ngớ ra, không ai nói thêm gì nữa. Còn người đàn ông đã đánh ngài lúc nãy, vì quá xấu hổ, lại sợ sự cuồng nộ của đám đông, nên đã lẻn đi mất. Tuy nhiên, trước khi đi, anh ta ngoái đầu lại, nhìn thiền sư với ánh mắt vô cùng cảm kích. 

Thiền sư Bokuju không nói gì, chỉ mỉm cười và tiếp tục lên đường. 

Lời bàn: Trong cuộc sống, có những chuyện cần chúng ta giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí phải dùng đến biện pháp quyết liệt để bảo vệ bản thân và những người thân yêu. 

Tuy nhiên, cũng có những lúc, cách phản ứng tốt nhất lại là không có phản ứng gì, hay nói một cách chính xác hơn là không làm gì, im lặng bỏ qua mọi chuyện. Người sáng suốt là người nhìn thấu được ranh giới này. Chuyện gì bỏ qua được thì bỏ qua, không nên so đo tính toán những chuyện nhỏ nhặt. Khoan dung chính là một cách đơn giản nhất để giúp chúng ta sống lâu và khỏe mạnh, lúc nào cũng ung dung tự tại, nhẹ nhõm và an nhiên.

Khoan dung chính là đỉnh cao của trí tuệ, là cảnh giới cao nhất giúp bạn thu phục nhân tâm, có được sự tôn trọng và nể phục từ người khác.

Khi chúng ta không tính toán với người khác, người khác cũng vì thế mà chẳng cần tính toán với chúng ta, thêm bạn, bớt thù, tránh xa được tai ương, rắc rối, lùi nhưng chính là tiến, đó là cách làm người đơn giản mà cũng là khôn ngoan nhất. 

Theo Moral Stories