"Quân đỏ đánh trước, quân đen đánh sau", đó chính là cung kính nhường nhau. "Xem cờ không nói là quân tử, hạ cờ không hối là trượng phu", đây chính là cách đối nhân xử thế.
"Thắng bại là chuyện thường của binh gia" giảng về cách đối mặt với thất bại. "Ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê", điều này áp dụng được với mọi điều trên thế gian, cảnh báo và cũng là giác ngộ mọi người.
Chủng loại quân cờ khá đa dạng, nước đi cũng không giống nhau. Tuy nhiên, dù là xe, pháo, mã, tốt hay tướng, sức mạnh có chênh lệch đến mấy đều có thể ăn lẫn nhau.
Ta có thể thấy cờ tướng đòi hỏi sự công bằng, bình đẳng. Bàn cờ tướng ngoài dùng để giải trí, còn có thể rút ra những suy tư về cuộc đời.
Khi còn niên thiếu, ta chỉ là một quân tốt. Đi chập chững từng bước nhỏ, được những người xung như cha mẹ giúp sức.
Quân tốt chỉ có tiến mà không lùi, giống như một đứa trẻ đang từ từ lớn hơn, nhưng không thể trở về với tuổi thơ thuần khiết.
Thanh xuân, ta chính là quân xe. Nhiệt huyết tràn đầy, mạnh mẽ tiến tới, năng lượng ở lúc dồi dào nhất.
Nếu quân xe vượt sông mà mắc kẹt nơi đất địch, sẽ phải nhìn quân mình bị tấn công mà không thể lui về phòng thủ.
Tương tự, nếu ta chỉ biết tiến lên mà không nhìn lại phía sau, mất đi cái gốc căn bản, cuộc sống sẽ khó khăn vô cùng.
Trong tình yêu và hôn nhân, ta tựa như quân pháo. Có được sự thấu hiểu và giúp đỡ của người yêu người yêu, bạn đời mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất.
Cũng có khi ta như quân mã, chỉ có thể đi chéo, đi chéo là đường tắt, có thể đột phá vào sau hàng ngũ quân địch.
Tuy nhiên, quân mã cũng có khuyết điểm chí mạng. Khi bị cản đường, nó sẽ không thể di chuyển, để mặc cho người ta chém giết. Do vậy, mỗi người phải tự nhận thức được thời cuộc, tránh để mình rơi vào hiểm cảnh.
Người trung niên lại tựa như một viên tướng, tràn ngập mưu lược cùng trí tuệ, bước từng bước vững vàng, thư thả, mặc dù không thể ngay lập tứng giáng cho địch một đòn chí mạng, nhưng có thể duy trì sự ổn định của sự nghiệp và gia đình một cách ung dung.
Khi về già, ta như quân sĩ, kinh nghiệm cuộc đời dồi dào, nhưng hành động đã trở nên chậm chạp, chỉ có thể quanh quẩn dạo bước trong cửu cung.
Tuổi già không việc gì phải buồn, mặc dù không thể rong ruổi chiến trường, nhưng trách nhiệm vẫn vô cùng quan trọng.
Chỉ cần nhẹ nhàng bước một bước, liền có thể hóa giải được nguy cơ, tạo dựng cơ hội cho những thành viên khác trong gia đình.
Thắng được cuộc cờ, cũng là mục đích của đời người. Ta phải biến tiến về phía trước nhưng cũng không quen phòng thủ, giữ gìn những gì mình đang có.
Trên bàn cờ, quân tốt có số lượng nhiều nhất. Giống như khi ta còn bé, luôn phải đoàn kết, sống dựa vào tập thể.
Các quân xe, mã, pháo, sĩ lại tựa như những người bạn chí cốt cùng vào sinh ra tử, trợ giúp, cổ vũ lẫn nhau, cùng tiến cùng lùi.
Theo Ngọc Hà - Tri Thức Trẻ