Một binh sĩ sau khi lọt vào khu phục kích của quân địch liền
chạy trốn vào một hang động. Ngay đằng sau anh ta là rất nhiều quân địch
đuổi theo. Sau khi đã chui vào trong một hang động, anh ta liền ngồi im và cầu
nguyện. Đột nhiên trên cánh tay anh ta có một con nhện rất to bò tới. Anh ta
đang định bóp chết con nhện nhưng lại sinh lòng từ bi, để cho nó được sống.
Không ngờ, chỉ một lát sau con nhện bò tới cửa hang động và
dệt thành một tấm mạng nhện thật to. Vừa lúc, quân địch đuổi tới cửa hang động
nhưng nhìn thấy hang động còn có mạng nhện nên đoán rằng từ lâu đã không có người
qua lại đây. Thế là họ bỏ đi, binh sĩ kia nhờ vậy mà thoát chết.
Cảm ngộ: Nhiều khi giúp đỡ, đối xử tốt với người khác cũng
chính là giúp bản thân mình.
Câu chuyện 2: Người phụ nữ và ông lão
Một phụ nữ bê 10 kg gạo, vừa đi về nhà vừa thở mà không nói
lên lời gặp một ông lão lớn tuổi. Ông lão hỏi: “Sao trông cô lại mệt nhọc
như vậy?”
Người phụ nữ trả lời: “Dạ, bởi vì số gạo này quá nặng
ông ạ! Cháu sắp không bê nổi nữa rồi đây.”
Ông lão lại nói: “Sao hàng ngày cô bế cậu con trai cũng
từng này cân mà vẫn vui vẻ tươi cười như vậy?”
Người phụ nữ nghe xong cảm thấy vừa đúng lại vừa khó hiểu…
Ông lão lúc này mới nói: “Cô không biết mệt mỏi là vì
cô cảm thấy yêu thích. Yêu cầu một người làm một việc mà người đó không thích
thì cho dù anh ta có tài hoa đến mấy cũng khó mà hoàn thành nổi. Nhưng nếu cho
anh ta làm một việc mà anh ta yêu thích thì anh ta sẽ đem hết khả năng ra để
làm. Cho nên, một người không có thành tích không phải là vì họ không có năng lực
mà rất có thể là vì họ không thích công việc đó mà thôi!”
Câu chuyện thứ 3: Người thanh niên trẻ và vị
thiền sư
Một người thanh niên trẻ mong muốn tìm kiếm sự thành công
liền đến thỉnh giáo vị thiền sư.
Vị thiền sư liền đưa cho anh ta một hạt lạc rồi nói:
“Con hãy dùng sức mà vê nát nó ra!”
Người thanh niên dùng sức vê nát hạt lạc, vỏ hạt lạc bay ra
và còn lại cái nhân.
Vị thiền sư lại nói với người thanh niên trẻ tuổi: “Con
hãy dùng tay chà xát hạt lạc này ra.”
Người thanh niên lại làm theo và kết quả vỏ hạt lạc lại rơi
ra và còn lại một hạt lạc trắng không có vỏ. Vị thiền sư lại bảo người thanh
niên hãy dùng tay vê nát hạt lạc trắng đó ra, và bất luận anh ta dùng sức thế
nào cũng không vê nát được nhân của hạt lạc ra.
Lúc này vị thiền sư mới nói: “Mặc dù nhiều lần gặp phải
trắc trở, và cũng bị mất mát rất nhiều, nhưng phải có một cái tâm không bị khuất
phục mới mong thành công được!”
Người thanh niên nghe xong và vui mừng vì hiểu được ý tứ của
vị thiền sư.