Đây là phương pháp được chư Tôn đức hành giả thực hành khi tu tập, với những bước chân nhẹ nhàng, tỉnh lặng… tìm về sự giải thoát theo bước chân của Tổ thầy.
Trong các khóa tu tập, các hành giả thường phải chú niệm trong cả bốn tư thế đi, đứng, ngồi, nằm. Họ phải duy trì chánh niệm trong mọi thời khắc, ở mọi tư thế.
Tuy nhiên, ngoài việc ngồi thiền tọa là phương pháp định tâm chính thì trong kinh Đại Tứ Niệm Xứ, Đức Phật cũng có dạy về pháp đi kinh hành. Trong đoạn "Các oai nghi", Ngài giảng rằng vị tỳ kheo phải biết "Tôi đang đi" khi người ấy đi, phải biết "Tôi đang đứng" khi người ấy đứng, phải biết "Tôi đang ngồi" khi người ấy ngồi, và phải biết "Tôi đang nằm" khi người ấy nằm.
Để hiểu đúng những gì đang quán sát, hành giả phải đạt chánh định, và muốn có chánh định, hành giả phải biết quán niệm. Vì vậy, khi Đức Phật nói, "Này các tỳ kheo, hãy áp dụng tỉnh giác" thì ta phải hiểu rằng không phải chỉ áp dụng tỉnh giác, mà còn phải áp dụng cả quán niệm và chánh định trong mỗi thời khóa tu tập.
Như thế, Đức Phật đã dạy các đệ tử của mình áp dụng chánh niệm, chánh định, và tỉnh giác khi bước đi, khi "đi tới và đi lui." Do đó, đi kinh hành là một phần quan trọng trong tiến trình thực tập thiền định.
Những bước chân nối tiếp những bước chân, những hơi thở nối tiếp những hơi thở. Ánh mắt tĩnh lặng, nhìn mà không thấy, thấy mà vẫn tách biệt với cái mình nhìn thấy.
Nhấc chân, đưa chân, chạm chân….
Chậm chạp, hít vào, thở ra… từ từ, nhấc chân, đưa chân, chạm chân….
Chậm chạp, chậm chạp…
Tỉnh lặng, tỉnh giác, mình và thân hòa làm một…
Một số hình ảnh trong giờ thiền hành được ghi lại:
Trong các khóa tu tập, các hành giả thường phải chú niệm trong cả bốn tư thế đi, đứng, ngồi, nằm. Họ phải duy trì chánh niệm trong mọi thời khắc, ở mọi tư thế.
Tuy nhiên, ngoài việc ngồi thiền tọa là phương pháp định tâm chính thì trong kinh Đại Tứ Niệm Xứ, Đức Phật cũng có dạy về pháp đi kinh hành. Trong đoạn "Các oai nghi", Ngài giảng rằng vị tỳ kheo phải biết "Tôi đang đi" khi người ấy đi, phải biết "Tôi đang đứng" khi người ấy đứng, phải biết "Tôi đang ngồi" khi người ấy ngồi, và phải biết "Tôi đang nằm" khi người ấy nằm.
Để hiểu đúng những gì đang quán sát, hành giả phải đạt chánh định, và muốn có chánh định, hành giả phải biết quán niệm. Vì vậy, khi Đức Phật nói, "Này các tỳ kheo, hãy áp dụng tỉnh giác" thì ta phải hiểu rằng không phải chỉ áp dụng tỉnh giác, mà còn phải áp dụng cả quán niệm và chánh định trong mỗi thời khóa tu tập.
Như thế, Đức Phật đã dạy các đệ tử của mình áp dụng chánh niệm, chánh định, và tỉnh giác khi bước đi, khi "đi tới và đi lui." Do đó, đi kinh hành là một phần quan trọng trong tiến trình thực tập thiền định.
Những bước chân nối tiếp những bước chân, những hơi thở nối tiếp những hơi thở. Ánh mắt tĩnh lặng, nhìn mà không thấy, thấy mà vẫn tách biệt với cái mình nhìn thấy.
Nhấc chân, đưa chân, chạm chân….
Chậm chạp, hít vào, thở ra… từ từ, nhấc chân, đưa chân, chạm chân….
Chậm chạp, chậm chạp…
Tỉnh lặng, tỉnh giác, mình và thân hòa làm một…
Một số hình ảnh trong giờ thiền hành được ghi lại:
TT. Vườn Tâm
Ảnh: ĐĐ. Giác Minh Tường
Ảnh: ĐĐ. Giác Minh Tường