1. Ở một mình là khoảng thời gian gia tăng giá trị tốt nhất
Ở một mình là khoảng thời gian tốt nhất để một người nâng cao giá trị của mình. Khi ở một mình, chúng ta có thể dần xoa dịu trái tim bốc đồng của mình, không ngừng làm phong phú nội tâm, cải thiện tư duy và cấu trúc của mình, từ từ tiến gần hơn đến lý tưởng của bản thân.
Nhiều người thích được bước chân vào đám đông, thích cảm giác sôi động, có thật nhiều bạn. Nhưng họ lại chưa một phút cân nhắc liệu cuộc sống như vậy có phải là lựa chọn tốt nhất vào lúc này hay không. Để hòa đồng, họ tốn rất nhiều thời gian, sức lực, thậm chí cả tiền bạc nhưng cuối cùng thứ đạt được có thể chỉ là sự tiếc nuối và thất vọng. Những buổi gặp gỡ, ăn uống kia thực chất là những “hoạt động xã hội giả tạo” vô nghĩa, không chỉ lãng phí thời gian mà còn lãng phí cả nguồn lực.
Thay vì rơi vào cái bẫy giả tạo đó, tốt hơn bạn nên tập trung vào bản thân mình, chọn trau dồi khả năng khi một mình và xây dựng một bản thân mạnh mẽ hơn.
Có người từng nói: "Những người tầm thường lấp đầy sự trống rỗng của họ bằng sự phấn khích và những người xuất sắc đạt được thành công bằng cách ở một mình."
Khi ở một mình, chúng ta có thể dành thời gian để lặng lẽ suy nghĩ về cuộc sống, suy ngẫm về quá khứ và tương lai, đặt ra mục tiêu cho bản thân và lập kế hoạch. Cho dù đó là đọc sách, học những kỹ năng mới hay thậm chí chỉ là dành thời gian cho sở thích của mình, hãy sử dụng thời gian quý báu đó để làm giàu thêm kiến thức, kỹ năng. Theo thời gian, bạn sẽ trở thành một người mạnh mẽ hơn, tốt hơn và hạnh phúc hơn.
2. Bạn có thể nhìn rõ sự thật của thế giới khi ở một mình
Có một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng: Khi một nhóm người đang vội vã bước đi thì đột nhiên có người dừng lại. Những người bạn đồng hành của anh cảm thấy rất kỳ lạ liền hỏi: "Sao anh không đi?"
Người kia đáp: “Tôi đi quá nhanh, linh hồn bị bỏ lại phía sau và tôi phải chậm lại”.
Cuộc sống ngày nay có guồng quay rất nhanh. Chính sự sôi động và hối hả này đã ngăn cản nhiều người suy nghĩ độc lập, chỉ chạy theo đám đông và trở thành những gì người khác nói. Họ bối rối trong dòng chảy của thời đại và không thể tìm ra manh mối của mình.
Ở một mình là cách thực hành tốt nhất cho một người. Đó là khoảng thời gian bạn có thể nhìn sâu nhất vào chính mình. Có những lời chỉ có thể nói với chính mình khi bạn im lặng và có những suy nghĩ nội tâm thực sự chỉ có thể xuất hiện trong đầu bạn khi bạn một mình.
Khi một mình, bạn có thể trau dồi trí tuệ cho bản thân trong sự tĩnh lặng. Bạn không cần phải đánh mất chính mình bằng cách cố gắng chiều theo ý người khác. Khi một mình, bạn có thể hiểu rõ về bản thân và sẽ không dễ bị ảnh hưởng bởi bất kỳ ai, không bị cái gọi là xu hướng ép buộc.
Càng trải nghiệm nhiều, bạn sẽ càng trở nên hiểu sự khắc nghiệt của thế giới này. Bạn hiểu ra trong những thời khắc khó khăn nhất của cuộc đời, bạn thực sự chỉ có thể dựa vào chính mình. Và khi đã trải qua một khoảng thời gian phiêu lưu một mình, bạn càng hiểu rõ hơn, thế giới này là của riêng bạn.
Càng cô đơn, bạn càng sáng suốt; càng cô đơn, bạn càng tích lũy được nhiều trí tuệ.
Con người muốn nhìn rõ mình thì trước hết phải nhìn rõ thế giới. Dù nhìn rõ mình hay nhìn rõ thế giới thì cần để mình biến mất trong số đông, sau đó bình tĩnh phân tích và xử lý một cách khách quan. Khi đó, ta mới có thể thấy bản chất một cách rõ ràng.
3. Ở một mình là khoảng thời gian tĩnh lặng chỉ thuộc về một người
Ngày càng có nhiều người bắt đầu tận hưởng khoảng thời gian một mình. Họ có thể không ghét giao tiếp xã hội hoặc khó gần, chỉ là họ không muốn cố để làm hài lòng người khác, không muốn nỗ lực trong các mối quan hệ chất lượng thấp. Họ nhận ra, một mình thực sự là khoảng thời gian thoải mái.
Triết gia vĩ đại Đức Arthur Schopenhauer từng nói: "Chỉ khi một người ở một mình, người đó mới có thể hoàn toàn là chính mình."
Khi một mình, bạn không cần phải suy nghĩ về trách nhiệm, những nỗi lo toan. Đó không phải là sự trốn chạy mà là lúc bạn có thể thư giãn đầu óc. Khi một mình, bạn có thể thoải mái, không cần lo lắng về việc nói hay làm điều gì phật lòng ai.
Cuộc đời rất ngắn ngủi và ai cũng có lúc phải bước đi một mình. Đó cũng là điều mà cuộc sống ban tặng cho mỗi chúng ta. Suy cho cùng, không ai có thể cùng chúng ta trọn vẹn đi hết cuộc đời này ngoài chính chúng ta. Chỉ bằng cách đồng hành cùng bản thân, đối xử tốt với chính mình và thích một mình, bạn mới có thể tận hưởng được sự huy hoàng của cuộc sống.