Chủ đề
CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐÃ GHÉ THĂM TRANG NHÀ. CHÚC QUÝ VỊ AN VUI VỚI PHÁP BẢO CAO QUÝ !
Rất nhiều người không biết được rằng bố mẹ đã vì mình bỏ ra bao nhiêu công sức và tiền bạc, thậm chí có người còn hiểu nhầm ý tốt của bố mẹ, động một tí là cãi lại làm bố mẹ rất đau lòng.
Trên thế giới này có bố mẹ nào mà không yêu thường con của mình, tình cảm của bố mẹ dành cho con cái là không gì có thể sánh được, cho nên lúc bố mẹ còn khỏe mạnh phải tôn kính bố mẹ, hiếu thảo phụng dưỡng bố mẹ chu đáo đừng để đến khi khi bố mẹ ra đi rồi mới cảm thấy ăn năn hối hận vì đã không đối đãi tốt với họ. Sự đau thương lớn nhất trong cuộc sống là “Con muốn báo đáp ơn sâu mà cha mẹ không còn”.
Có một ông lão vợ mất sớm, ông sống một mình, ông lão trước đây từng làm nghề thợ may, gian khổ vất vả chắt chiu để nuôi 3 đứa con trai. Do thời vận không gặp nên không tích cóp được đồng nào mà đến bây giờ tuổi đã cao cuộc sống vẫn rất vất vả. 3 đứa con của ông lão đều đã trưởng thành, lấy vợ đã ra ở riêng, do bận bịu tháng ngày mưu sinh nên dăm bữa nửa tháng, họ mới đến thăm bố được một lần.

Ông lão ngày một già nua và những lần đến thăm của những đứa con lại ngày một thưa đi. “Chúng nó không muốn ở bên cạnh mình”. Ông lão lẩm bẩm trong lòng vô cùng thất vọng và buồn bã. “Chúng nó đều sợ mình trở thành một gánh nặng”. Ông lão thường xuyên mất ngủ lo lắng mình sẽ sống những ngày cuối đời như thế nào và cuối cùng nghĩ ra một kế.
Ngày hôm sau, ông đến nhà ông bạn thợ mộc bảo ông ta làm cho một cái hộp thật đẹp sau đó đến ông bạn thợ khóa xin một cái khóa cũ; cuối cùng ông đến nhà ông bạn thổi thủy tinh xin một ít mảnh thủy tinh vỡ cho đầy vào hộp khóa lại rồi cất dưới cái bàn ăn. Các con của ông đến thăm ông, vô tình hay hữu ý đã nhìn thấy cái hộp đó.
“Trong cái hộp này đựng những gì?”. Họ nhìn thấy cái hộp và hỏi.
“Ờ, cái gì cũng không phải”. Ông lão nói nét mặt lộ ra vẻ lo lắng sợ họ biết bí mật của mình, “Đây là những thứ bố tích cóp được”.
Những đứa con đụng chân vào cái hộp muốn thử xem nó có nặng không và có cảm giác là nó rất nặng mà còn nghe tiếng như kim loại chạm vào nhau. “Bên trong nhất định là vàng bạc bố tích cóp được trước đây”.

Ba đứa con thì thầm với nhau rồi ý thức được rằng họ phải bảo vệ số tài sản này để sau này ông bố sẽ giao nó cho họ. Họ quyết định từ hôm đó luân phiên nhau đến chăm sóc bố. Tháng thứ nhất, đứa con út đến ở phục vụ bố cơm nước, giặt giũ. Tháng thứ hai là đến lượt anh con thứ và tháng thứ ba là anh con cả và cứ thế quay vòng nhau. Họ kiên trì chăm sóc hầu hạ bố, ông bố được các con chăm sóc cuộc sống cũng dễ chịu hơn.
Một thời gian sau, ông bố bị bệnh rồi mất, các con ông làm tang lễ cho ông rất hậu vì họ biết rằng ông vẫn còn một khoản tài sản nên bây giờ có thể phung phí một chút phần tích cóp của ông bố.
Sau tang lễ, các con lục lọi khắp nhà tìm chìa khóa của cái hộp và vội vã mở cái hộp ra xem và họ ngẩn người vì bên trong chỉ là những mảnh thủy tinh vỡ.
“Đúng là một trò lừa hết chỗ nói, đối với con mình mà bố cũng làm một việc hèn hạ như thế này!”. Đứa con lớn bực tức và thất vọng kêu lên.
“Nếu bố không làm thế này thì sẽ ra sao? Chúng ta nên nhìn lại chính mình, nói thực ra, nếu không vì cái hộp này thì đến khi bố chết, chúng ta cũng không hề quan tâm đến bố”. Đứa con thứ đau buồn nói.
“Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ, bố rất hiền lành nhưng buộc phải lừa dối, bởi vì chúng ta hầu như quên đi sự giáo dục của bố”. Đứa con út vừa khóc vừa nói.
Nhưng đứa con cả hình như vẫn không cam tâm, anh ta và xem xét rất tỉ mỉ những mảnh thủy tinh vỡ và thấy là không có cái gì giá trị cả. Khi anh ta đổ những mảnh thủy tinh vỡ ra thì cả ba người ngây người nhìn vào cái hộp: Dưới đáy hộp có khắc dòng chữ “Hãy tôn kính bố mẹ của các con!”.
Đây là câu chuyện làm cho người ta phải suy nghĩ rất nhiều. Bố mẹ đã sinh ra chúng ta và vì chúng ta mà vất vả, chúng ta nhất định phải tôn kính cha mẹ, khi nói chuyện với bố mẹ lời lẽ phải ngọt ngào, khi phụng dưỡng chăm sóc bố mẹ thái độ phải tươi vui. Khi đi ra bên ngoài phải nói cho bố mẹ biết để bố mẹ yên lòng. Tôn kính bố mẹ, hiếu thảo với bố mẹ là hoàn thiện một mặt quan trọng của nhân cách, chỉ có người tôn kính và hiếu thảo với bố mẹ mới là người thực sự hoàn thiện về đạo đức.
 
Sưu Tầm