Chủ đề
CHÀO MỪNG QUÝ VỊ ĐÃ GHÉ THĂM TRANG NHÀ. CHÚC QUÝ VỊ AN VUI VỚI PHÁP BẢO CAO QUÝ !
Bất cứ vật nào trong trời đất kể cả tình yêu đều phải trải qua 4 giai đoạn: sinh, thành (trưởng thành), trụ (suy giảm) và diệt. Tình yêu phải có lúc chết đi. Tình yêu vĩnh cửu chỉ tồn tại trong thi ca, trong phim ảnh và trong tiểu thuyết lãng mạn. Hay nói cách khác, tình yêu vĩnh cửu chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng và trong mơ ước của con người. Đó là sự thật về tình yêu.

Hạnh phúc trong tình yêu càng lớn thì đau khổ mà nó mang lại cũng càng nhiều. Không bao giờ chỉ có hạnh phúc mà không có đau khổ, và ngược lại, không bao giờ chỉ có đau khổ mà không có hạnh phúc. Một tình yêu càng nồng cháy thì cuộc đời của tình yêu đó càng ngắn ngủi và giai đi xuống (giai đoạn lạnh nhạt) sẽ càng tiếp diễn một cách nhanh chóng. Tôi sẽ bàn kỹ hơn về vấn đề này trong một bài viết khác.

Vậy tại sao tình yêu lại bị thổi phồng và cường điệu hóa trong phim ảnh, âm nhạc, thi ca? Điều này cũng là do Luật cân bằng chi phối. Trong cuộc sống buồn tẻ nhàm chán và nhọc nhằn của con người, người ta đều mong muốn có một cái gì đó xoa dịu lại, đưa lại một cái gì tươi mát đến cho tâm hồn con người, đó chính là tình yêu.

Hãy tượng tưởng nếu có một ca sĩ nào hát một bài hát sau đây về tình yêu:

“Em yêu ơi, anh biết sẽ có một ngày tình yêu của chúng ta sẽ không còn nữa, khi đó chúng ta sẽ chán nhau”

Tôi chắc chắn sẽ không ai, hay rất ít người nghe bài hát này. Trong khi người ta sẽ thích nghe bài hát dưới đây hơn:

“Em yêu ơi, anh biết tình yêu của đôi ta là mãi mãi. Đôi ta sẽ muôn đời hạnh phúc bên nhau”

Cũng vậy, hãy thử tưởng tượng sau một ngày đi làm mệt mỏi về, ta bật ti vi và xem một bộ phim về tình yêu, trong đó toàn chiếu cảnh các đôi tình nhân cãi nhau, nói xấu nhau…(Mặc dù nó là một phần tất yếu của tình yêu) liệu bạn có xem bộ phim này không? Tất nhiên rồi, bạn cũng như tôi ai cũng muốn xem những cảnh, những câu nói lãng mạn của các cặp tình nhân trên màn ảnh.