Bố thí tài vật là để diệt tham. Bố thí giáo pháp là để diệt si. Bố thí sự không sợ là để diệt sân. Tất cả đều xuất phát từ bốn tâm vô lượng từ, bi, hỷ, xả. Tâm từ bi để cứu độ chúng sinh. Tâm hỷ xả để giải thoát bản thân. Vậy nên bố thí thật sự là một pháp tu thù thắng.
Trong ba loại bố thí này, Đức Phật đề cao Pháp thí – Bố thí Pháp – như trong kinh Pháp Cú, Phật dạy: “Pháp thí thắng mọi thí”.
Sở dĩ Phật nói: “Pháp thí thắng mọi thí” là vì chính pháp vi diệu có thể đem lại an lạc cho người nghe, người hành ngay hiện tại và mai sau. Giáo pháp này có thể diệt si mê, một hình tướng của vô minh, có thể giúp chúng sinh thoát phiền não khổ đau, sinh tử luân hồi.
Phật dạy rõ trong kinh Chuyển Pháp Luân, phần Thị Chuyển: “Này các Tỳ Kheo, đây là khổ vì tính nó bức bách. Đây là tập vì tính nó chiêu cảm. Đây là diệt vì tính nó giải thoát. Đây là đạo vì tính nó có thể tu
10 PHÚC BÁU DÀNH CHO NGƯỜI HAY CHIA SẺ PHẬT PHÁP
Mỗi ngày chúng ta hãy tập chia sẻ Phật Pháp. Hãy tập chia sẻ đúng chính Pháp. Vì bố thí Pháp là thù thắng nhất, là cho người chiếc phao, là vạch con đường để hướng chung sinh đến với sự giải thoát, ngộ đạo. Nên công đức của người truyền trao thật chẳng thể nào nghĩ bàn!
Có 10 phúc báu cho một người mà thường hay chia sẻ Phật Pháp cho nhiều người biết là:
1. Khả năng về Phật Pháp của người ấy sẽ ngày càng giỏi, xuất sắc và uyên thâm hơn, trí tuệ, tâm linh sẽ ngày càng khai mở, tăng trưởng
2. Đạo đức, lòng Thánh thiện, tâm từ bi của người ấy càng ngày càng rộng lớn
3. Nếu tu chưa đắc giải thoát thì sinh ra kiếp nào cũng đều có duyên gặp được Phật Pháp khi còn rất trẻ để tiếp tục tu hành
4. Đi đâu, làm gì, ở đâu, lúc nào cũng có các Vị Thiện Thần, Chư Thiên theo bảo vệ, giúp đỡ
5. Đi nơi đâu, sống trong môi trường nào cũng đều gặp người tốt giúp đỡ, thương yêu quý mến, thường gặp được Thiện Tri Thức hướng dẫn
6. Nếu giáo Pháp Phật chia sẻ mà đúng chính pháp, đúng nhân quả, đúng đạo lý thì người này được cái phúc là khó gặp tà đạo, tà Sư. Mà luôn gặp chính pháp Phật để tu tập, tiến đạo
7. Trong vị lai, người ấy sẽ có đủ phúc duyên để trở thành một Vị giảng Sư giỏi, thuyết pháp hay và được nhiều người mến mộ, kính trọng
8. Tài sản, vật chất, cái ăn, đồ mặc luôn được đầy đủ mà không bị thiếu thốn
9. Tâm hồn luôn được an lạc, bình yên, hạnh phúc nhẹ nhàng, khuôn mặt từ ái, phúc hậu, điềm nhiên
10. Vào một kiếp nào đó, chắc chắn sẽ tu đắc đạo, an trụ niết bàn
TRONG 8 PHÚC ĐIỀN - PHÚC BÁO THĂM BỆNH ĐỨNG ĐẦU
Kinh Ưu Bà Tắc Giới: Đức Phật ở trong vô lượng kiếp đã làm người Đại Thí Chủ, giúp khắp các kẻ nghèo khó, rồi mới thệ nguyện thành quả Chính Đẳng Chính Giác (quả vị Phật).
Kinh Vô Lượng Thọ: Nếu là phật tử, nên cúng dường những người tật bệnh như cúng dường Chư Phật không khác. Trong 8 món phước điền, phước thăm bệnh là đứng đầu.
Kinh Phạm Võng: Nếu các vị Quốc Vương hay Bà la môn (giáo sỹ quý tộc) thấy người già cả, tật bệnh, phụ nữ sinh sản... mà trong một niệm, đủ lòng đại từ, bố thí thuốc thang, ăn uống, áo mền... khiến cho họ được an ủi; tu phước như thế không thể nghĩ bàn (thành tựu vô lượng công đức).
Kinh Địa Tạng Bồ Tát Bản Nguyện: Từ nay về sau cần thăm nuôi người bệnh. Nếu ai muốn cúng dường cho Ta (Đức Phật) thì cúng cho người bệnh trước.
Kinh Phân Biệt Nghiệp Báo: Đem của bố thí làm cho chúng sinh ưa mến. Đem pháp bố thí thường được thế gian kính trọng. Thí của, được kẻ ngu mến. Thí pháp, được người trí trọng. Thí của phá trừ cái nghèo cùng về của cải. Thí pháp phá trừ cái nghèo cùng về công đức. Cho của là cho vui hiện tại. Cho pháp là cho vui tương lai.
(Mai An biên tập) - https://daibaothapmandalataythien.org/