1. Ngày sinh không được sát sanh:
Cha mẹ đau đớn, sinh ta ra vất vả. Ngày sinh ra ta chính là ngày mẹ ta chết dần đi. Vì vậy, nên phải cấm tuyệt việc sát sanh, nên ăn chay, làm nhiều điều thiện, cầu cho cha mẹ tăng thêm phước thọ. Cớ sao lại quên nỗi vất vả của cha mẹ mà nỡ lòng sát hại sinh linh?
2. Sinh con không được sát sanh:
Không có con ắt phải buồn lo, sinh được con thì rất vui. Sao không nghĩ xem: loài cầm thú cũng biết yêu thương con, cớ sao mình sinh con ra lại khiến cho con của loài khác phải chết? Như vậy có thể yên tâm được sao? Than ôi, đứa trẻ vừa mới sinh ra đã không vì nó tích đức thì thôi, nay lại còn sát sanh hại vật để gây thêm tội lỗi, thế chẳng phải là mê muội lắm sao?
3. Cúng giỗ không được sát sanh:
Khi cúng giỗ người đã khuất hoặc tảo mộ vào tiết xuân thu, nên đều cấm việc sát sanh, để tạo phước đức. Trong tự nhiên sẵn có tám loại thực phẩm quý để dâng cúng, đâu thể bới xương cốt dưới cửu tuyền lên mà ăn sao? Sát sanh để dâng cúng chính là đại bất hiếu!
4. Hôn lễ không được sát sanh:
Việc cưới hỏi ở thế gian, có đủ nghi lễ thì thành chồng vợ, nào có phụ thuộc vào việc sát sanh? Khi lập gia đình là đã bắt đầu nghĩ đến việc sinh con. Trước lúc sinh con mà làm việc giết hại, quả là nghịch lý. Như vậy ngày lễ tốt lành mà lại làm việc hung dữ, giết hại chúng sanh, chẳng phải là mê muội lắm sao?
5. Đãi khách không được sát sanh:
Ngày lành cảnh đẹp, chủ hiền đãi bạn: rau, gạo, quả, trà không ngại chi đến cảnh trí nhà Phật. Cớ sao lại giết hại mạng sống, cùng cực béo ngọt, vui ca say sưa với cốc chén, giết hại oan uổng bao nhiêu sanh vật ngay trên mâm ăn? Than ôi! Người có tấm lòng, nhìn thấy như vậy chẳng buồn lắm sao?
6. Cầu an không được sát sanh:
Người đời có thói quen sát sanh để tế thần, mong thần phù hộ. Không nghĩ rằng: mình tế thần là muốn tránh cái chết, cầu sự sống, nhưng lại giết hại mạng khác để mong cho mạng mình được sống lâu, quả thật là nghịch lý, tàn độc hung ác.
7. Buôn bán sinh sống không được sát sanh:
Phàm là con người ai cũng phải vì cơm ăn áo mặc. Hoặc phải đi săn bắn, hoặc phải bắt cá, mò tôm, hoặc phải giết trâu, bò, heo, chó… cũng chỉ vì kế sinh nhai. Nhưng xét lại, những người không làm nghề này cũng vẫn có cơm ăn áo mặc, đâu vì thế mà phải chết đói chết rét? Làm nghề sát sinh ắt phải chịu quả báo bị giết hại sau này. Sao không chịu chuyển đổi nghề nghiệp, chọn những cách sinh nhai hiền lành chẳng phải tốt hơn sao?
Người Phật tử phải luôn tâm niệm bảy điều này để làm kim chỉ nam trong đời sống hằng ngày ! …
Người giữ giới không sát sanh được thiện thần bảo hộ, tai ách tiêu trừ, tuổi thọ dài lâu, con cháu hiếu thảo hiền lương, mọi chuyện đều may mắn tốt đẹp. Nếu dốc sức làm việc phóng sanh, lại thêm chuyên tâm niệm Phật, nhất định sẽ được tùy nguyện vãng sanh, vĩnh viễn thoát khỏi luân hồi, tiến lên địa vị không thối chuyển.
Theo Đại Sư Liên Trì - Tạng Thư Phật Học